Trang

Hiển thị các bài đăng có nhãn Khoảng trống. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Khoảng trống. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2017

Lục cục lào cào

LỤC CỤC LÀO CÀO
(Christian Luca)


Chiện phiếm pể pụng làng bên
Toàn những phạt đền 11m mới ghê
Con vợ ăn vạ có nghề
Thằng chồng tinh quái khỏi chê điểm nào.


 

7 ngày 3 trận ác sao
Gôn nhà cháy lưới sút vào thẳng tưng
Chả có vỗ tay ăn mừng
Đứa nào mặt cũng húp sưng thiệt tình.


 

Cao thủ "Đầu mưng mủ" thành tinh
Hở ra là rình túm áo khèo chân
16m50 hà rầm
Đá banh mà vậy bất cần họa mang.


 

Mở miệng là đùng với đoàng
Nước ngoài chuông đấm hỏi vang chỗ nào
thấy bẩu học rộng tài cao
Mà sao tầm phào toàn chiện rác tai.


 

Đá banh kỉu này một mai
Vô nhà thương sớm nằm vài tháng chơi
Mất mạng cái chắc lìa đời
Không thì chân gãy còn chơi đá gì.


 

Thế mà cứ ngỡ Profi
Đúng là Châu Quỳ vỡ tổ chồn ngao
Giã đám lục cục lào cào
Giải tán cho lẹ chớ sao bây giờ ?.


 

D-Germany 10-03-2017

Thứ Sáu, 3 tháng 3, 2017

Thằng khờ

THẰNG KHỜ
(Bruno)


Thật ra phải nói đồ ngu
Đang yên tung tẩy vi vu đã đời
Một năm 2 bận về chơi
Vietnam ngắm trời cùng đất sướng sao.


 

Cả đống thích thì vơ vào
Chán thì nằm khểnh ngắm sao trên trời
Vậy mà rồ dại trời ơi
Mua xích quàng cổ còn cười bể răng.


 

Khi xưa thòng lọng chửa chằng
Ăn thật làm giả gió trăng mây trời
Giờ làm thí mạng hụt hơi
Ngày đêm vục mặt hỏi rồi...về đâu!


 

Nếu không gặp ả thị màu
Lả lơi khăn áo cửa sau đi rình
Của chua táo rụng liền rinh
Thì đâu đến nỗi thằng mình hôm nay.


 

Thằng khờ xám ngoét mặt mày
Ai biểu ngu chết tưởng hay lắm à
Tiếc cho đời giai xông pha
Gặp phải cứt nát có mà...bữa no.


 



D-Germany 02-03-2017

Thứ Ba, 31 tháng 1, 2017

Mồng 3 Tết đầu Xuân Đinh Dậu

MỒNG 3 TẾT ĐẦU XUÂN ĐINH DẬU
(Bruno)


Ngày tết còn chửa có lui
Trống Choai trong dạ bùi ngùi phân ưu
Mưa phùn lất phất ban chiều
Kiếm mồi bươn chải bỏ niêu đã rồi.



Cánh đồng hoang hóa bạc vôi
Ngay dưới chân đồi phía cuối vườn rau
Biết đâu chả sẵn bướm sâu
Trống Choai hí hửng bước mau lẹ làng.


Ở nhà mái tơ riêng mang
Bầy con chiêm chiếp lông vàng háu ăn
Vô tư chạy nhảy lăng săng
Mổ nhau chí chóe cầm bằng nghịch chơi.


Mặt trời khuất núi lâu rồi
Màn đêm cũng đã buông rơi âm thầm
Lối về lạnh vắng bước chân
Cả nhà chửa được quây quần cùng nhau.


Mái tơ cáu tiết lầu bầu
Cục ta cục tác trước sau liên hồi
Nháo nhác dò hỏi khắp nơi
Hoa Mơ, Mái Xám...núi đồi xa xa.


Đinh Dậu năm mới con gà
Ắt hẳn năm tuổi xem ra cực rồi
Mồng 3 tết còn đang vui
Mà sao chẳng cười biền biệt nơi mô.


Trông Choai biết đâu sao ngờ
Một ngày ngu dại bơ vơ sự tình
Khôn mà sao chẳng có tinh
Kiếp gà ơi hỡi 3 sinh biết còn...




D-Germany 31-01-2017

Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2016

Cái gì cũng có giá của nó cả


 CÁI GÌ CŨNG CÓ GIÁ CỦA NÓ CẢ
(Bruno)


15 năm đã trôi qua: (11.09.2001 - 11.09.2016)
Cú sốc, siêu sốc thiệt là khiếp kinh
Đòn đánh bể đầu nát mình
Nước Mỹ mạnh nhất thành tinh dính đòn.



Nhỡn tiền bài học tinh khôn
Thừa tiền nắm thóp bắt hồn người ta
Gót chân A Sin ấy mà
Hở ra là chết thành ma thác gầy.


Chả khác thằng mình hôm nay
Y chang như vầy đau đớn làm sao
Chẳng DẠI nào giống DẠI nào


Tin vào bầy lũ chó ngao hiền lành.
Cứ tưởng ruột thịt nghĩa nhân
Ai dè âm thầm độc ác ra tay
Hò nhau ăn cướp ban ngày
Cắn cổ một phát chết ngay tức thì.


Tiền mà ai biểu hèn chi
Vì tiền bất chấp thôi thì chịu thua
Nhưng mà quả báo đâu chừa
Sẽ phải tính sổ hơn thua chúng mày.


Luật trời luật rừng thẳng ngay
Có vay có trả cái này hổng sai
Gì cũng có giá cả rồi
Lồng lộng lưới trời bay thoát được sao ?




Germany 11.09.2016

Chủ Nhật, 7 tháng 8, 2016

10 năm cách biệt

10 NĂM CÁCH BIỆT
(Bruno)


 

Lâu lắm dễ hơn 10 năm
Sông sâu lắm khúc oái ăm cuộc đời
Quê nhà chưa thể về chơi
Bữa nay gặp lại lệ rơi mắt nhòa.


 

Trước nhà cây nhãn trổ hoa
Trái thơm gọt lịm cành la gọi mời
Cha mẹ cô chú thảnh thơi
Về già vui vẻ nghỉ ngơi an bình.


 

Đời người trong cõi ba sinh
Chợ đời trong đục ta mình mình ta
Buồn vui gia cảnh mọi nhà
Âu là số phận bày ra thôi thì.


 

Kệ đời bao những thị phi
Thế thời thời thế thôi thì thì thôi
Thói kia bởi tại ông trời
Cúi xuống chả thẹn đầy vơi nỗi niềm.


 

Nọ là 2 chữ nhân duyên
Mắn may muộn phiền do tự mà gia
Hôm nay về lại thăm nhà
Sầu tuông ứa lệ mưa sa mấy hàng.


 



Wildeshausen, D-Germany 07-08-2016

Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2016

Mộ anh hoa nở

MỘ ANH HOA NỞ
(Bruno)


 

Nửa vòng trái đất xa xôi
Hai nửa phương trời tống biệt lòng đau
Mắt cay lệ đắng u sầu
Hôm nay mới được gặp nhau anh à.


 

Con đường đất đỏ mờ xa
Rừng cao su lá bóng xòa mát che
Củ Chi sớm nay giữa hè
Nỉ non rệu rã tiếng ve khóc thầm.


 

Bên anh bao những người thân
Bạn bè đồng chí xa gần cùng nhau
Lấp lánh huân chương đỏ màu
Vì dân vì nước trước sau yên nằm.


 

Mộ anh hoa nở mùa xuân
Trời quê xanh ngắt muôn phần sáng trong
Đất quê ôm anh vào lòng
Bao la nước Việt non sông cội nguồn.


 

Khóc anh trời đổ mưa tuôn
Xót xa lòng buồn biết mấy anh ơi
Lòng như lửa đốt rối bời
Ngủ ngon anh nhé giữa nơi đất này.


 

Chị cùng 2 cháu hôm nay
Lời kinh tiếng mõ vơi đầy tiếc thương
Oằn vai đứt gánh giữa đường
Ngày dài bất tận thê lương mắt nhòa...


 



Saigon chiều 30. Mai 2016

Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2016

Vang bóng một thời

VANG BÓNG MỘT THỜI
(Bruno)


Xửa xưa cũng chẳng kém ai
Súng ngắn súng dài xuôi ngược Bắc Nam
Lạ chi cháo chợ cơm hàng
Mặt mũi vênh váo nghênh ngang dòm đời.


Xưng hùng xưng bá thằng tôi
Thiên hạ..."Muỗi"...coi trời bằng vung
Chiến tích lừng lẫy anh hùng
Như diều gặp gió không trung bầu trời.


Trời tây cũng vẫn thằng tôi
Lại chễm chệ ngồi ăn chốc nằm trên
Cây cao bóng cả lộng quyền
Đánh đông dẹp bắc bao phen lẫy lừng.


Bấy giờ con cháu bà Trưng
Thuyền quên thục nữ nửa chừng xuân xanh
Hè nhau mặc sức tranh giành
Nâng khăn sửa túi chiếu manh nực cười.


Chỉ cần chừng bấy nhiêu thôi
Coi như chẳng phí cuộc đời làm giai
Ngựa hay hượm đã đường dài
Không khéo gặp hạn chữ tai một vần.


Nhân bảo thần bảo: - Người thân
Cái nợ đồng lần tày liếp kìa trông
Chỏng quơ vướng sợi tơ hồng
Chết vì những cái thật không thể ngờ.


Chợ chiều mông quạnh bơ vơ
Cá nằm trên thớt hỏi chờ chi đây
Cái cảnh khóc mướn thương vay
Thần sầu quỷ khốc tháng ngày điêu linh.


Ngoảnh lại hoảng hốt giật mình
Kiếp người mai một nhục vinh mấy hồi
Đường đời một bóng đơn côi
Vang bóng một thời gặm nhấm mà đau.




Germany 01. Mai 2015

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016

Nhớ lắm anh Hưởng ơi

NHỚ LẮM ANH HƯỞNG ƠI
(Lê Anh Tuấn - Germany)


 

Mưa ngâu nước mắt đêm sầu
Nhớ anh lòng những quặn đau khóc thầm
Sao dời vật đổi thế nhân
Anh đi xa mãi muôn phần xót xa.


 

Ngày xưa anh hứa chắc mà
Nhất định cùng chị sẽ qua phương này
Thử coi nước Đức trời tây
Châu âu cuộc sống vơi đầy ra sao.


 

Vậy mà hổng có lẽ nào
Anh về phương ấy đếm sao trên trời
Em chưa còn kịp anh ơi
Gởi được giấy mời anh đã bỏ đi.


 

Chừ bây biết nói câu gì
Đơn bóng cô lẻ một khi mãi là
Ngàn trùng vời vợi cách xa
Nhớ anh lệ nhòa mặn đắng mắt cay.


 

Chỉ còn ngày tháng hao gầy
Dương gian mờ bóng xót thay khóc thầm
Hết rồi thôi những mùa xuân
Chỉ còn đông giá muôn phần lạnh căm...



 

 Germany khuya 17.03.2016

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2016

Nhớ anh vô cùng

NHỚ AMH VÔ CÙNG
(Lê Anh Tuấn - Germany)


 

Nhớ anh vô cùng anh ơi
Chừ bây nẻo đất phương trời xa xôi
Nghẹn ngào chẳng nói lên lời
Một vì sao đã đổi ngôi xa vời.


 

Người anh người bạn thân ơi
Từ thủa thiếu thời chung lớp thầy cô
Hai đứa dệt những ước mơ
Đường đời chung lối bây giờ anh đâu.


 

Hỏi núi núi chỉ lắc đầu
Lê bước tới hỏi sông sâu sông buồn
Hỏi trời nước mắt mưa tuôn
Hỏi đất đất chỉ trăng luồn đám mây.


 

Hỏi gió đi dạo tháng ngày
Hỏi đồng xanh ngát cỏ cây sông hồ
Hỏi đâu cũng chỉ hư vô
Chẳng ai tỏ lối bây giờ anh đâu.


 

Toàn thấy những giọt lệ sầu
Bao những quặn thắt nỗi đau xé lòng
Ông trời có mắt như không
Để anh theo gió cưỡi rồng thăng mây.


 

Ngày mai lần đầu giỗ này
Bạn bè bao đứa mắt cay lệ nhòa
Vợ con đau đớn xót xa
Người thân ruột thịt vỡ òa khóc thương.


 

Anh đi bỏ lại con đường
Đất trời vạn vật thê lương u sầu
Tưởng rằng mãi mãi bên nhau
Mà sao anh nỡ...một màu khăn tang.


 

Trời xanh chốn ấy địa đàng
Nơi miền cực lạc mênh mang tang bồng
Anh Hưởng ơi có biết không
Nỗi đau giằng xé đứt lòng xót xa...


 



Germany mồng 6 tết đêm trước ngày giỗ đầu anh

Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2015

Ghi lòng tạc dạ

GHI LÒNG TẠC DẠ
(Bruno)

 

Ngoài kia tuyết trắng rơi rơi
Xối xả trắng xóa tơi bời lòng đau
Mùa đông buốt giá u sầu
Ngẫm mình nhìn trước ngó sau càng buồn.


 

Đời người mấy ai sẻ suôn
Bởi nên trăng mới phải luồn đám mây
Khó qua khỏi được đông này
Mà thôi sống mũi nó cay thế nào.


 

Đêm nay lạnh vắng trăng sao
Chỉ nghe gió rít thét gào bão giông
Thương người lầm lỗi mất chồng
Trách mình xưa chót chơi ngông dại khờ.


 

Đời mà sao thể như mơ
Cầu thôi lỡ nhịp đôi bờ hoài xa
Xót cho người xót cho ta
Buồn vương cô quả nhạt nhòa lặng câm.


 

Hứa lòng phải quên mùa xuân
Tạc lòng cái nợ đồng lần bám đeo
Nhủ lòng chừ đã chợ chiều
Dặn lòng nhớ tránh đừng thêu dệt đời.


 


Germany 22.11.2015

Thứ Tư, 11 tháng 11, 2015

Gió ơi

GIÓ ƠI
(Bruno)


 

Gió ơi gió ở trên cao
Du ngoạn nơi nào xứ sở thần tiên
Vườn đào thượng uyển cửa tiền
Rừng thông réo dắt suối tiên bên đồi....?


 

Đảo xa sóng vỗ ngàn khơi
Hay những chân trời bến vắng bình yên
Cô đơn lẻ bóng con thuyền
Nỗi niềm trăn trở cô miên u sầu...?


 

Gió ơi gió thổi về đâu
Thu phong xơ xác một màu tan hoang
Chiều xa cỏ úa
héo tàn
Đồng không hưu quạnh mênh mang kiếp đời.


 

Gió ơi có hiểu lời tôi
Buồn vương một trời cô quả riêng mang
Tận nơi cùng kiệt địa đàng
Mồ sâu lệ đắng xương tan kiếp vùi
Cho tôi theo với gió ơi...


 



Germany 11.11.2015

Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2015

Vác cầy dắt trâu

VÁC CÀY DẮT TRÂU
(Bruno)


 

Sớm mai cái rét căm căm
Gió lạnh hun hút tím bầm thịt da
Đường không mông quạnh rõ là
Trùm mền hổng chịu xông ra ngoài đường.


 

Nửa đời gối đất nằm xương
Vườn trên ao dưới ruộng vườn thênh thang
Có thể ngẩng mặt với làng
Mà sao vẫn cứ riêng mang thân gầy.


 

Mới hay vạ gió tai bay
Chém cha cái lũ mặt dày bất nhân
Đúng là cái nợ đồng lần
Bởi nên mới phải gian truân lưu đày.


 

Tay trắng vẫn hoài trắng tay
Vạn sự khơi tại những ngày lao đao
Đắng cay chua xót nhường nào
Cơ hàn bĩ cực biết bao theo rình.


 

Bồ hòn ngậm miệng làm thinh
Trăm sự cũng ở tại mình mà ra
Tin tưởng giao tất cửa nhà
Đúng phường vô lại mới ra thế này.


 

Tháng ngày đi cấy chăng dây
Con trâu đi trước cái cầy theo sau
Mấy hào bạc lẻ rách nhàu
Càng nghĩ càng xót càng đau càng buồn.


 



Niedersachsen 08.11.2015

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2015

Đi đâu...

ĐI ĐÂU ?
(Không không biết)


 

Xăng nhớt xe pháo sẵn sàng
Cũng chẻng vội vàng mắc công chuyện chi
3 ngày nghỉ...biết mần gì
Cha con nhấp nhổm tính đi giải sầu ?


 

Dưng mà chả biết đi đâu
Phố vẫy đèn mầu qua bển Hà lan ?
Berlin chợ tình xếp hàng
Chân dài tận nách cơ man tha hồ ?


 

Quê cũ Leipzig cố đô
Bao nhiêu bất ngờ đang đợi phía sau
Bứt tai dứt tóc vò đầu
Băn khoăn chẳng biết đi đâu bây giờ ?


 

Bâng khuâng ra ngẩn vào ngơ
Đâu đợi ai chờ nam bắc đông tây
Xe pháo đạn dược chất đầy
Hành hương mong gặp vận may cuối tuần !



 

Wildeshaussen 28.04.2015

Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

Vô đề

VÔ ĐỀ
(Bruno)


 

Ta biết lòng mình từ đây
Khó mà làm được cây ngay giữa trời
Dòng đời xô đẩy ngược xuôi
Giông tố gió quật tơi bời ngả nghiêng
Cổ tích cô tấm nàng tiên
Bụt hiện lên nhủ ráng thiền nghen con
Tường loang một bóng
vô hồn

Ảo vọng cái thủa vàng son một thời
Chỉ còn trống vắng mà thôi...


 
 
Wildeshausen sớm 17.01.2015

Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015

Pisa ngày ấy xa rồi


PISA NGÀY ẤY XA RỒI
(Bruno)
  

Xa rồi ngày ấy đã xa
Chỉ còn kí ức nhạt nhòa mà thôi
Pisa cuối nẻo chân trời
Than ôi đứt ruột mặn môi...lệ trào.
  

Từ trong dư ảnh hư hao
Chợ đời hổ lốn nháo nhào mọt sâu
Tin người người phụ tình nhầu
Chim trời cá nước biết đâu mà lần.
  

Bởi nên chẳng có mùa xuân
Bởi nên cái nợ đồng lần đè vai
Nặng lòng những tiếng thở dài
Chiều tàn nắng đã lạt phai mắt nhòa.
  

Chừ bây chỉ ta với ta
Ngẫm đời tức cảnh rõ là nhục chưa
Ngoài kia gió giật trời mưa
Đìu hiu gác trọ lệ thừa sầu dâng...

  
 

Wildeshausen 11.01.20151

Thứ Năm, 8 tháng 1, 2015

Cố hương

CỐ HƯƠNG
(Bruno)


 

Đôi khi trong dạ bồn chồn
Gởi hồn về lại cố hương xa vời
Leipzig niềm nhớ khôn nguôi
Vang bóng một thời máu thịt là đây
Hai hàng lệ nhỏ mắt cay
Chừ bây gác trọ tháng ngày buồn tênh
Những là lên thác xuống ghềnh
Du thực mờ ảo chênh vênh vực đời
Lá vàng trong gió buông lơi...


 



Wildeshausen đêm 08.01.2015

Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014

Tuyết đầu mùa

TUYẾT ĐẦU MÙA
(Bruno)

 
Cái rét lạnh buốt căm căm
Đang ấm chỗ nằm chuông đổ reng reng
Đã thành cái lệ thói quen
Tung chăn bật dậy cái liền thằng tôi.

 

2 tay lạnh cóng mất rồi
-5°C ối giời ôi thảo nào
Tuyết rơi như cám ớn sao
Gió phả rát mặt đón chào vào ca.


 

Lúc xưa hoành tráng lém àh
-10°C vưỡn xông ra ngoài đường
Wochenmarkt nhiệt tình bán buôn
Bày binh bố trận thổi hồn Euro.


 

Mà sao sáng nay ai ngờ
Tái tê buốt giá cứng đơ cả người
Cái già nó đuổi tới nơi
Biết rằng mình đã hết thời rồi đây !


 

34 cái mùa đông xứ này
Trời tây tuyết phủ vần xoay ông trời
Mà sao vẫn còn ngược xuôi
Hẩm hưu đơn độc cuộc đời buồn tênh.


 



Germany tối 03.12.2014

Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2014

Ngậm ngùi

NGẬM NGÙI
(Bruno)


 

Ba rưỡi (3h30) đã dậy đi cầy
Mắt nhắm mắt mở thân gầy xanh xao
Cái lạnh thấu xương cấu cào
Ô tô băng phủ hỏi sao kiếng mờ.


 

Trên cao chị Nguyệt ngẩn ngơ
Trần gian chú cuội bây giờ long đong
Tinh sương đã vội ra đồng
Một lòng một dạ nhọc công cấy cầy.


 

Lại mùa đông nữa chốn đây
Lại chuỗi những ngày cơ cực lao đao
Cành cụt leo ra leo vào
Con sâu cái kiến từ bao nay rồi.


 

Nhiều lúc chỉ chực buông xuôi
Mặc kệ ông trời sao cũng đành theo
Bấy nay dốc sức quyết liều
Cơ cực tiêu điều muối mặn gừng cay.


 

Trời khuya giá lạnh đêm nay
Sụt sùi cay đắng những ngày vừa qua
Mà sao chỉ chực vỡ òa
Ngậm ngùi lệ nhỏ mưa sa mấy hàng...


 



Wildeshausen tối 23.11.2014

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

Quê cũ thủa xưa

QUÊ CŨ THỦA XƯA
(Bruno)


Chùm khế ngọt nay còn đâu
Tóc bao sợi bạc phai màu thời gian
Nửa vòng trái đất ngút ngàn
Khổ đau chua xót oán than ngậm ngùi.


Thôi thì trên màn hình thôi
Về quê gặp lại những người lúc xưa
Lạ quen trăn trở bao vừa
Nỗi nhớ tìm lại thủa chưa nhuốm màu.


Dòng đời đận khúc sông sâu
Mười mấy năm mỗi nhịp cầu chả xong
Chùn chân mỏi gối lưng còng
Những gàn cùng dở rứa xong kiếp đời.


Trời làm mưa mãi không thôi
Buồn vương trăm mối lòng người riêng mang
Trăng khuya bàng bạc úa vàng
Ngẫm người tức cảnh thế gian vực đời.




Wildeshausen tối 15.11.2014

Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2014

Đêm lạnh

ĐÊM LẠNH
(Bruno)


Vời vợi một bóng đêm thâu
Thấy mình đáy cốc gục đầu lặng câm
Đời là cái nợ đồng lần
Trách mình khờ dại tự thân hại đời.


Như đám lục bình nổi trôi
Những ngày xưa ấy chết rồi còn đâu
Thoảng như nước chảy qua cầu
Xót xa ai oán ngàn sau ngậm ngùi.


Sống mà chả thấy ngày vui
Ngẫm cái sự đời cay đắng làm sao
Yêu thương ở cái chỗ nào
Lòng lang dạ sói giết bao nhiêu người.


Mười mấy năm rồi chẳng nguôi
Lửa hận ngút trời thiêu đốt tim gan
Còn chi ngoài đống tro tàn
Mấy ngàn đêm lạnh tan hoang kiếp người.

 

Wildeshausen khuya 08.11.2014