DỆT MỘNG
(Tình thơ Bruno)
Đêm qua em gối mộng
Gặp anh em cười duyên
Anh khen em thật hiền
Nên thương em rồi đấy.
Giật mình em thức dậy
Cứ tiếc thầm giấc mơ
Vì cho đến bây giờ
Lời yêu anh chưa nói.
Đôi khi em bối rối
Có phải là tình yêu
Sao cứ nhớ anh nhiều
Trái tim em kỳ thiệt.
Nhớ thương anh da diết
Mong nối bờ yêu thương
Nhờ trời phật chỉ đường
Yêu thương mình gặp gỡ.
Những lời thương lời nhớ
Thẹn thùng em trao anh
Gởi cả nụ tình xanh
Tháng ngày em vun bón.
Qua cầu không ngã nón
Mà dạ vẫn cứ sầu
Mai mốt anh quên mau
Chắc em buồn nhiều lắm.
Tay trơn em cố nắm
Chút ân tình mong manh
Đêm đêm dệt mộng lành
Về với em...anh nhé.
Germany 20h20 tối 16/01/2010
Đêm qua em gối mộng
Gặp anh em cười duyên
Anh khen em thật hiền
Nên thương em rồi đấy.
Giật mình em thức dậy
Cứ tiếc thầm giấc mơ
Vì cho đến bây giờ
Lời yêu anh chưa nói.
Đôi khi em bối rối
Có phải là tình yêu
Sao cứ nhớ anh nhiều
Trái tim em kỳ thiệt.
Nhớ thương anh da diết
Mong nối bờ yêu thương
Nhờ trời phật chỉ đường
Yêu thương mình gặp gỡ.
Những lời thương lời nhớ
Thẹn thùng em trao anh
Gởi cả nụ tình xanh
Tháng ngày em vun bón.
Qua cầu không ngã nón
Mà dạ vẫn cứ sầu
Mai mốt anh quên mau
Chắc em buồn nhiều lắm.
Tay trơn em cố nắm
Chút ân tình mong manh
Đêm đêm dệt mộng lành
Về với em...anh nhé.
Germany 20h20 tối 16/01/2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét