Trang

Thứ Năm, 5 tháng 5, 2016

Männertag: (Ngày của Đàn ông)

🍄MÄNNERTAG🍄
(Bruno)


Úa trời ngày của đờn ông
Trên khắp cánh đồng khoe sắc ngàn hoa
Pà kon dân bản nhà nhà
Rượu bia thịt nướng xem ra sướng đời.


Mà sao riêng thằng Bru tôi
Như gà rũ rượi mạng cùi sạch lông
Thiên hạ tận chốn phiêu bồng
9 tầng địa ngục Bru không tiếng cười.


Mẹ kiếp rỡn mặt khơi khơi
Nửa đoạn nửa đời giẫm phải cứt trâu
Điêu đứng thần khóc quỷ sầu
Sao có thể trốn tránh đâu nắng trời.


Cái nợ đồng lần hỡi ôi
Đỉa đói dai rẳng bám rồi gỡ sao
Männertag bao đấng anh hào
Riêng thằng Bru nhục biết bao hả trời.



Germany 05-05-2016

Thứ Tư, 4 tháng 5, 2016

Về Làng

VỀ LÀNG
(Bruno)

 

Lâu lắm mới lại về làng
Gặp lũ con gái đi ngang sau chùa
Bác về chơi đã lâu chưa ?
Ríu rít chúng hỏi như thừa lạ ghê.


 

Ừ nhỉ tại lâu không về
Bởi nên mình mới ngô nghê thế này
Hơn chục năm trời ở tây
Làng quê dạo này thay đổi hết chê.


 

Cái Xoan con nhà thằng Hòe
Lúc xưa mũi dãi tóc hoe đuôi gà
Cái My xinh đáo để nha
Thị rụng bị bà cô Tấm thời nay.


 

Cái làng Vũ Đại đận này
Chóng hết cả mặt đổi thay rõ nhiều
Xưa nhà bé tẹo liêu xiêu
Nay lên như diều phố nhớn nhà cao.


 

Mấy anh mấy chị ngày nào
Nay đã già cả hư hao vai gầy
Cô dì chú bác buồn thay
Khối người ăn mày cửa phật từ lâu.


 

Thời gian như nước qua cầu
Bóng chim tăm cá biết đâu mà tìm
Từ nơi sâu thẳm con tim
Bao nhiêu hoài niệm dần chìm...hư vô.


 

Nghẹn đắng lệ vương dư thừa
Đời người bóng nắng song thưa hiên nhà
Quê ơi mai lại chia xa
Nỗi đau nhức nhối vỡ òa con tim.


 


 
Germany 04-05-2016

Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2016

Vang bóng một thời

VANG BÓNG MỘT THỜI
(Bruno)


Xửa xưa cũng chẳng kém ai
Súng ngắn súng dài xuôi ngược Bắc Nam
Lạ chi cháo chợ cơm hàng
Mặt mũi vênh váo nghênh ngang dòm đời.


Xưng hùng xưng bá thằng tôi
Thiên hạ..."Muỗi"...coi trời bằng vung
Chiến tích lừng lẫy anh hùng
Như diều gặp gió không trung bầu trời.


Trời tây cũng vẫn thằng tôi
Lại chễm chệ ngồi ăn chốc nằm trên
Cây cao bóng cả lộng quyền
Đánh đông dẹp bắc bao phen lẫy lừng.


Bấy giờ con cháu bà Trưng
Thuyền quên thục nữ nửa chừng xuân xanh
Hè nhau mặc sức tranh giành
Nâng khăn sửa túi chiếu manh nực cười.


Chỉ cần chừng bấy nhiêu thôi
Coi như chẳng phí cuộc đời làm giai
Ngựa hay hượm đã đường dài
Không khéo gặp hạn chữ tai một vần.


Nhân bảo thần bảo: - Người thân
Cái nợ đồng lần tày liếp kìa trông
Chỏng quơ vướng sợi tơ hồng
Chết vì những cái thật không thể ngờ.


Chợ chiều mông quạnh bơ vơ
Cá nằm trên thớt hỏi chờ chi đây
Cái cảnh khóc mướn thương vay
Thần sầu quỷ khốc tháng ngày điêu linh.


Ngoảnh lại hoảng hốt giật mình
Kiếp người mai một nhục vinh mấy hồi
Đường đời một bóng đơn côi
Vang bóng một thời gặm nhấm mà đau.




Germany 01. Mai 2015