Trang

Thứ Ba, 12 tháng 7, 2011

Chênh vênh

CHÊNH VÊNH

(Cải ơi bùn đã vấy thân)


Chênh vênh nên tắt tiếng cười
Đời đen phận bạc hỏi người ai mong
Không thẳng lại cứ ngó cong
Trách sao hoài mãi trong lòng đắng cay.


Còn đâu thôi hết cái ngày
Bến sông chiều ấy ngất ngây môi cười
Cải giờ theo gió về trời
Rau răm ở lại mãi thôi xót lòng.


Thuyền xưa lạc bến long đong
Ván chừ mục nát còn trông nỗi gì
Mắc cạn chờ chết một khi
Trời cao không thấu đất thì chẳng hay.


Ngày qua rồi lại tháng ngày
Tủi hờn tiếc nhớ đắng cay muôn phần
Cải ơi bùn đã vấy thân
Rau răm làm ghém cơ bần biết không ?


Bởi chẳng gạn đục khơi trong
Chỉ muốn chỉ thích chỉ mong chỉ rình
Sao không suy xét phân minh
Để ra nông nỗi rối tinh rối mù.


Bới rau sâu bắt đấy ưh ?
Được chi hay chỉ mù u rừng buồn
Néo già dây đứt...phứt luôn
Trắng trời trắng đất tủi hờn đắng cay.




Chiều mưa ướt áo...12/07/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét