Trang

Thứ Tư, 14 tháng 9, 2011

Ơ kìa vợ đã chịu cười

Ơ KÌA VỢ ĐÃ CHỊU CƯỜI

(Bruno)


Mấy ngày nay vợ khác ghê
Suốt ngày rầu rĩ ủ ê biếng cười
Chồng yêu vợ nhứt trên đời
Mà sao lạ rứa vợ ơi...có gì ?


Hay vợ ghét chồng điều chi
Nhớ người năm cũ xuân thì thủa xưa
Sân trường áo trắng học trò
Nửa câu thơ đốt ra tro mộng đời ?


Ai cũng nhiều ít cái thời
Hồn tiên mơ bướm một trời mộng mơ
Ngàn năm còn nhớ còn thờ
Mối tình lãn mạn ngày xưa học trò.


Chồng hay cả nghĩ những lo
Muốn vợ vui vẻ sống cho vừa lòng
Sáo kia giờ đã sang sông
Lồng son gác tía sao trông ngày về.


Thôi để cha con ra đê
Trở về chài lưới lại nghề cũ xưa
Lần hồi rau cháo sớm trưa
Qua ngày đoạn tháng thiếu thừa được thôi.


Nghêu ngao rông dài mấy lời
Gọi là thư giãn xả hơi chút àh
Chớ vợ đâu có vậy ta
Tại chồng suy bụng ta ra bụng người
Ơ kìa vợ đã chịu cười...




(Mấy ngày nay  nhớ chồng vợ buồn như con mèo bị cắt tai nằm xẹp xó bếp nhìn vợ xót xa chỉ muốn khóc huhuhu. Thui thì viết bài thơ vui này để thọc lét cho vợ cười vậy)
Germany 22h20 khuya 14/09/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét