PHONG & VÂN
(Tình thơ Bruno )
Em ơi chuyện chúng mình
Sao...đớn đau gian dối ?
Bao năm trời chăn gối
Giờ rứt áo ra đi...!
Anh gọi em: Phù Vân
Em kêu anh: Hoài Phong
Ước tình ta sáng trong
Như Mây luôn cùng Gió.
Giờ nhà mình cửa ngỏ
Phong phiêu bạt xứ người
Mây chẳng còn biết cười
Đời chỉ toàn giông bão...!!!
Vân & Phong - Mây và Gió
Bỗng trở thành hư vô
Có ai biết đâu ngờ
Mình ngàn thu vĩnh biệt...
Saigon 03h30 đêm 03/06/2010
(Tình thơ Bruno )
Em ơi chuyện chúng mình
Sao...đớn đau gian dối ?
Bao năm trời chăn gối
Giờ rứt áo ra đi...!
Anh gọi em: Phù Vân
Em kêu anh: Hoài Phong
Ước tình ta sáng trong
Như Mây luôn cùng Gió.
Giờ nhà mình cửa ngỏ
Phong phiêu bạt xứ người
Mây chẳng còn biết cười
Đời chỉ toàn giông bão...!!!
Vân & Phong - Mây và Gió
Bỗng trở thành hư vô
Có ai biết đâu ngờ
Mình ngàn thu vĩnh biệt...
Saigon 03h30 đêm 03/06/2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét