Trang

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2016

Nhớ anh vô cùng

NHỚ AMH VÔ CÙNG
(Lê Anh Tuấn - Germany)


 

Nhớ anh vô cùng anh ơi
Chừ bây nẻo đất phương trời xa xôi
Nghẹn ngào chẳng nói lên lời
Một vì sao đã đổi ngôi xa vời.


 

Người anh người bạn thân ơi
Từ thủa thiếu thời chung lớp thầy cô
Hai đứa dệt những ước mơ
Đường đời chung lối bây giờ anh đâu.


 

Hỏi núi núi chỉ lắc đầu
Lê bước tới hỏi sông sâu sông buồn
Hỏi trời nước mắt mưa tuôn
Hỏi đất đất chỉ trăng luồn đám mây.


 

Hỏi gió đi dạo tháng ngày
Hỏi đồng xanh ngát cỏ cây sông hồ
Hỏi đâu cũng chỉ hư vô
Chẳng ai tỏ lối bây giờ anh đâu.


 

Toàn thấy những giọt lệ sầu
Bao những quặn thắt nỗi đau xé lòng
Ông trời có mắt như không
Để anh theo gió cưỡi rồng thăng mây.


 

Ngày mai lần đầu giỗ này
Bạn bè bao đứa mắt cay lệ nhòa
Vợ con đau đớn xót xa
Người thân ruột thịt vỡ òa khóc thương.


 

Anh đi bỏ lại con đường
Đất trời vạn vật thê lương u sầu
Tưởng rằng mãi mãi bên nhau
Mà sao anh nỡ...một màu khăn tang.


 

Trời xanh chốn ấy địa đàng
Nơi miền cực lạc mênh mang tang bồng
Anh Hưởng ơi có biết không
Nỗi đau giằng xé đứt lòng xót xa...


 



Germany mồng 6 tết đêm trước ngày giỗ đầu anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét