Trang

Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2016

Vang bóng một thời

VANG BÓNG MỘT THỜI
(Bruno)


Xửa xưa cũng chẳng kém ai
Súng ngắn súng dài xuôi ngược Bắc Nam
Lạ chi cháo chợ cơm hàng
Mặt mũi vênh váo nghênh ngang dòm đời.


Xưng hùng xưng bá thằng tôi
Thiên hạ..."Muỗi"...coi trời bằng vung
Chiến tích lừng lẫy anh hùng
Như diều gặp gió không trung bầu trời.


Trời tây cũng vẫn thằng tôi
Lại chễm chệ ngồi ăn chốc nằm trên
Cây cao bóng cả lộng quyền
Đánh đông dẹp bắc bao phen lẫy lừng.


Bấy giờ con cháu bà Trưng
Thuyền quên thục nữ nửa chừng xuân xanh
Hè nhau mặc sức tranh giành
Nâng khăn sửa túi chiếu manh nực cười.


Chỉ cần chừng bấy nhiêu thôi
Coi như chẳng phí cuộc đời làm giai
Ngựa hay hượm đã đường dài
Không khéo gặp hạn chữ tai một vần.


Nhân bảo thần bảo: - Người thân
Cái nợ đồng lần tày liếp kìa trông
Chỏng quơ vướng sợi tơ hồng
Chết vì những cái thật không thể ngờ.


Chợ chiều mông quạnh bơ vơ
Cá nằm trên thớt hỏi chờ chi đây
Cái cảnh khóc mướn thương vay
Thần sầu quỷ khốc tháng ngày điêu linh.


Ngoảnh lại hoảng hốt giật mình
Kiếp người mai một nhục vinh mấy hồi
Đường đời một bóng đơn côi
Vang bóng một thời gặm nhấm mà đau.




Germany 01. Mai 2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét