THƯƠNG HOÀI ĐÀ LẠT ƠI
(Bruno)
Nhìn anh em mỉm miệng cười
Ngất ngây cánh phượng tím trời mộng mơ
Dường như cơn gió ngây thơ
Mang mùa xuân chín tắm bờ sông tương.
Đà lạt thương lắm con đường
Quanh co triền dốc trong sương tím màu
Bởi nên trời đất gặp nhau
Vợ chồng hai đứa đượm màu tình ta.
Trên là trời dưới là hoa
Mờ trong sương sớm xa xa dốc đèo
Vi vu trong gió thông reo
Là lời mật ngọt nhiễu điều giá gương.
Ngày mai xa khuất dặm trường
Tình trong như đã tím vương mắt rồi
Thương hoài nhớ lắm em ơi
Đà lạt hai đứa tím trời mộng mơ.
Chiều Tân Phước Khánh nhớ về Đà lạt 11/04/2010
Nhìn anh em mỉm miệng cười
Ngất ngây cánh phượng tím trời mộng mơ
Dường như cơn gió ngây thơ
Mang mùa xuân chín tắm bờ sông tương.
Đà lạt thương lắm con đường
Quanh co triền dốc trong sương tím màu
Bởi nên trời đất gặp nhau
Vợ chồng hai đứa đượm màu tình ta.
Trên là trời dưới là hoa
Mờ trong sương sớm xa xa dốc đèo
Vi vu trong gió thông reo
Là lời mật ngọt nhiễu điều giá gương.
Ngày mai xa khuất dặm trường
Tình trong như đã tím vương mắt rồi
Thương hoài nhớ lắm em ơi
Đà lạt hai đứa tím trời mộng mơ.
Chiều Tân Phước Khánh nhớ về Đà lạt 11/04/2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét