Trang

Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

Có một người con gái...


CÓ MỘT NGƯỜI CON GÁI
(Tình thơ - Đăng lại)


Có một người con gái
Nàng quê ở miền trung
Cũng có một tên trùng
Bắt đầu bằng chữ Quảng.


Tâm hồn như sao sáng
Rất thùy mị nết na
Không đẹp như Tiên sa
Nhưng ưa nhìn cũng thích.


Một chiều mưa rả rích
Saigon đứng trú mưa
Có ai biết đâu ngờ
Thần tương tư tìm đến.


Biệt nhau không ước hẹn
Mấy mùa đã qua rồi
Nàng vẫn còn đơn côi
Chàng đã về xứ lạ.


Chừ bây sao buồn quá
Biết có còn gặp nhau

Cảm giác dưng nhức đau
Con tim rên nhè nhẹ.


Chiều xa quê quạnh quẽ
Ngậm ngùi nhắc người xưa
Nhớ một chiều trú mưa
Em người con xứ Quảng.



Chiều 13/07/2012

2 nhận xét:

  1. Bây giờ đã đến mùa mưa
    Anh nên về lại trú mưa năm nào.
    Có duyên gặp lại nổi đau
    Tương tư chấm hết vui nào vui hơn.

    Trả lờiXóa
  2. Ông trời bỗng nhiên đổ mưa
    Hỏi trời trời biểu tại chưa thấy gì
    Phán rằng về lại đó đi
    Tau cho 2 đứa bay thì...gặp nhau
    Một lần hổng có lần sau
    Tao phùng tương ngộ đỏ màu tình vui...

    Có phải ý bạn nói vậy không ạ.
    Cám ơn và chúc bạn ngày lễ thiệt vui và ngọt ngào hạnh phúc bên gia đình và những người thân.




    Trả lờiXóa