Trang

Thứ Bảy, 5 tháng 7, 2014

Vô tình

VÔ TÌNH
(Bruno - Đăng lại)


Những cánh rừng cao su bạt ngàn
Cứ lặng lẽ qua ngày qua tháng
Cô gái màu áo xanh lẻ bạn
Rừng chiều mưa lạnh vắng bẽ bàng.


Có ngọn gió qua miền cỏ sáng
Lời yêu như mây phủ mơ hồ
Chỉ là những ơ hờ lãng mạn
Chừ xa rồi đã vuột khỏi tầm tay.


Cô nào biết được đâu có hay
Bắt đầu từ một điều rất nhỏ
Bởi vô tư xem thường nên lỡ
Cơn gió vô hình... cơn gió lướt qua.


Đâu dễ thấy để biết được mà
Tới ngàn sau vẫn chỉ là câu hỏi
Anh không và sẽ chẳng bao giờ nói
Thương hoài những cánh rừng cao su chiều vắng trắng mưa bay.




Long thành 10h30 sáng 18/10/2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét