Trang

Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2015

Muôn chiều lá đổ

MUÔN CHIỀU LÁ ĐỔ
(Tình thơ Bruno)


 

Thu phong lá đổ muôn chiều
Nghe chăng em đã tiếng yêu chết rồi
Lá vàng giăng kín hồn tôi
Mồ sâu chôn chặt một đời tình si.


 

Từ ngày dứt áo ra đi
Sầu dâng muôn lối còn gì là xuân
Tàn thu lẻ bóng bội phần
Cuồng phong cay đắng thế nhân sự đời.


 

Thu nay một kiếp đơn côi
Ngàn năm còn mãi những lời giối gian
Tình ơi nặng gánh đa đoan
Người đi bỏ lại muôn vàn đắng cay.


 

Chỉ còn là những tháng ngày
Triền miên trong những cơn say ngủ vùi
Hồn hoang một bóng chơi vơi
Mộ xanh rêu phủ một đời hờn căm.


 



Wildeshausen đêm 29.10.2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét