Trang

Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2011

Tề Vương Thiên Bảo

TỀ VƯƠNG THIÊN BẢO


Năm xưa quậy phá vườn đào
Ngọc Hoàng rượt chạy phải lao xuống trần
Quá đà lỡ bước xa chân
Bởi nên giờ mới muôn phần đắng cay.


Kiến Ba ta phải ngất ngây
Khoái con ổng chết sáng ngày tối đêm
Lúc mô cũng chỉ khát thèm
Ngửi mông ta sướng ổng khen thơm hoài.


Chữ tài đi với chữ tai
Yêu con như rứa chắc vài người thôi
Kiếp trước làm bố Thiên lôi
Ổng bị sét uýnh tưởng đời đi tong.


Kiếp này cha của Ngộ không
Chỉ lo ổng hận nổi khùng cũng nên
Gậy như ý + 72 đường quyền
Thần thông biến hóa nổi điên mấy hồi.


Đập chết ăn thịt cái chơi
Lũ bầy chó dại hại người nhà Lôi (Lê)
Mấy lần đã khuyên ổng rồi
Để tụi kia đấy lưới trời thoát sao.


Mẹ ta xinh đẹp nhường nào
Cúc Tiên một đóa chết bao nhiêu chàng
Lạ rứa pả ấy thiệt ngang
Lắc đầu oai oái chỉ màng mỗi cha.


Nói thật coi cũng ngộ ha
Thài Lài như rứa...hầy dà cứt trâu
Thế mà ổng bả quần nhau
Chỉ trong một tháng có bầu sanh ta.


Ai cũng yêu con như pà
Thế gian này kiếm hổng ra đâu àh
Lúc nào cũng chỉ bài ca
Nhất nhì Thiên Bảo đố mà có sai.


Chăm con quá chẳng giống ai
Miệng khen tay ép xúc hoài cháo cơm
Khi xưa bồ tát úp non
Bả cũng khéo nịnh ra đòn quái chiêu.


Mẹ ta gấp vạn lần...siêu
Vải thưa mắt thánh hỏi liều được chăng
Ổng bả tiết vịt đang hăng
Thôi thì ráng chịu lăng săng giả vờ.


Tề Thiên bày đặt làm thơ
Chữ tác chữ tộ nãy giờ phết chơi
Hớ hênh bể bụng ra cười
Gần xa cô bác ghé chơi nhớ bình.




VQVS - 14h30 chiều 23/12/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét