Trang

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

Thị ơi rụng bị cho bà

THỊ ƠI RỤNG BỊ CHO BÀ
(Tặng bé Lê Na)


"Thị ơi rụng bị cho bà
Mai bà đi chợ mua quà thị ăn"
Lê Na cô tấm trăng rằm
Từ trong quả thị xa xăm hiện về.


Làng mình xanh mướt lũy tre
Cánh cò bay lả đồng quê những chiều
Cây đa bến nước thân yêu
Hoa gạo đỏ chói cho nhiều ước mơ.


Sáo diều vi vút tuổi thơ
Cái cò chở nắng thẫn thờ qua sông
Mùa này vàng rực cải ngồng
Để ai đỏ mắt ngóng trông người về.


Xa xa xanh biếc triền đê
Đàn trâu thong thả chiều về đường thôn
Khói bếp thơm mùi rạ rơm
Sao mà thấy nhớ thấy thương quê nghèo.


Nàng tiên cô Tấm dấu yêu
Bà thấy bao nhiều sâu thẳm mắt con
Một thời xa vắng vàng son
Nguyệt thẹn hoa nhường chẳng kém gì ai.


Con là khát vọng ngày mai
Con là hình hài ước vọng mùa xuân
Lê Na trong sáng trắng ngần
Con như mang cả mùa xuân theo về.




Germany chiều 04.06.2013

4 nhận xét:

  1. Viết cho cô cháu gái hả anh ? Nghe tình cảm quá!
    Sang thăm anh coi anh có long thể bất an không vì thấy mấy hôm trước anh chia sẻ bài người yêu thời xa lắc buồn quá.
    Sắp đến cuối tuần nữa rùi. Chúc anh cùng chị Cúc Tiên vui vẻ tám với Bảo Bảo nha !
    À, giữ gìn sức khỏe thật nhiều cho chị ở nhà an tâm đấy anh nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hi...

      Bru thiệt có lỗi với Thùy mấy bữa rùi bệnh wá ngồi lỳ ở nhà chẳng thể chống gậy được qua vấn an em.

      giờ thì khỏe rùi lại cười như nghé hihihi.

      Chúa nhựt zui nhìu nghen em.

      Xóa
    2. Ui, anh bịnh sao thế ? Ở xa thì ráng đừng có đổ bịnh đó, ai mà lo cho ? Làm gì làm, có cày gì cũng giữ gìn sức khỏe là trên hết anh nhé.
      Em đâu có giận gì vụ anh qua hay không. Thấy vắng bạn bè thì lo lo bạn gặp chuyện không vui thôi.
      Giờ anh khỏe lại là tốt rồi. Không được bịnh nữa đó nha anh trai ! hì hì

      Xóa
  2. Không có gì đâu Thùy ơi.

    Chả là tiệc vui Jugendweihe dịp may gặp lại mấy bạn bè thân ở xa trên nước Đức sau nhiều năm nên uống nhìu chút cộng với cái Giường nó ưu ái Bru quá giữ chặt nằm bệt 2 ngày mới dậy thoát ra khỏi nó được...Hú hồn.

    Kekeke...

    Kể cũng chút buồn vì vui thì vui thế nhưng khi về tới nhà rồi, 2 ngày chẳng một ai gọi điện thoại thăm hỏi hay mua mang cho cái gì ăn cả.

    Cũng may có sự vụ này giờ mới sáng mắt nhận ra,Độc thân lợi thì ít mà chẳng may nếu có chyuện gì thì hại nguy hiểm khôn lường...

    Chúc em ngủ ngon nghen Thùy.

    Trả lờiXóa