Trang

Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2014

Hồn hoang

HỒN HOANG
(Bruno)


Đã bao mùa trôi đi
Lá vàng rơi ngập lối
Biệt ly không gặp lại
Nhức nhối vết thương lòng.


Biết ai còn ngóng trông
Trăng đêm nay lành lạnh
Chơi vơi hoài ám ảnh
Vàng vọt một nỗi buồn.


Từ độ ấy cô đơn
Giam mình trong ngục tối
Vẫn chưa nguôi khắc khoải
Ngày tao hợp tương phùng.


Mắt ngấn lệ lưng tròng
Thương về miền kí ức
Quặn đau trong lồng ngực
Khao khát ước cùng mong.


Đ
êm huyền bí tịnh không
Vườn khuya trăng ngơ ngác
Lá vàng rơi xào xạc
Mảnh hồn nào đi hoang...




Wildeshausen khuya 16.05.2014

2 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. V khỏe không ?
      Những tháng ngày này C bùn lém.
      Phương ấy V vui nghen !

      Xóa