Trang

Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2013

Gió ơi

GIÓ ƠI
(Bruno)


Gió ơi gió đến từ trời
Cho tôi nhắn gởi đôi lời tới mây
Kể từ độ ấy đến nay
Mù sương khuất nẻo hao gày xanh xao.


Mỹ Tho bến sông thủa nào
Tiền Giang con nước xôn xao vơi đầy
Tóc dài trong gió bay bay
Thuyền tình hai đứa mắt say môi mềm.


Gió ơi tôi chẳng thể quên
Lời nguyền góc nhỏ con tim buộc lời
Ngàn năm hai đứa chung đôi
Dẫu cho vật đổi sao dời chẳng lay.


Mà sao giờ quá chua cay
Mây bỏ theo gió tháng ngày buồn tênh
Để tôi ở lại một mình
Cô đơn hờn tủi ba sinh kiếp đời.


Sông quê bên lở bên bồi
Đôi bờ xa cách chẳng nguôi tấc lòng
Mà sao bến đục bến trong
Để con nước ròng lẻ bóng đơn côi


Gió ơi gió đến từ trời
Gió cho nhắn gởi mấy lời tới mây
Biết chăng còn nhớ cái ngày
Mỹ Tho chiều ấy....mắt cay lệ nhòa.




Germany 14.06.2013

2 nhận xét:

  1. Bài thơ hay mà buồn. kỉ niệm thì đẹp nhưng người xưa thì đã đi xa. Cuối tuần nhiều niềm vui Bạn nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lão ơi...

      Người buồn thì cảnh có vui bao giờ...
      Lão biết rùi lại còn nhạo Bru nữa sao ?

      Xóa