Trang

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

Cơn gió mồ côi

CƠN GIÓ MỒ CÔI
(Bruno)


Chiều qua có một cơn mưa
Đã từ lâu tạnh mà chưa hết buồn
Sụt sùi lệ nhỏ buông tuông
Một nỗi vô thường xâm chiếm hồn nhau.


Cái buồn gặm nhấm nỗi đau
Mới thôi mà đã bệch màu nhạt phai
Chỉ còn những tiếng thở dài
Gần nhau gang tấc mà hai đoạn trường.


Đời sao chốn chẳng thể nương
12 bến nước má hường lạt phai
Cô đơn khắc khoải đêm dài
Trời ghen bắt tội phải hai lần đò?


Muốn cho mà chẳng thể cho
Lỡ độ bến chờ sao chẳng thể nương
Về đâu giữa ngã 3 đường
Nhìn đâu chỉ thấy 4 phương mịt mùng.


Thừa dư thiếu một tấm chồng
Nhà cao cửa rộng bão giông lùa vào
Đất rộng mà trời thì cao
Oan nghiệt lẽ nào vời vợi năm canh.


Wildes chiều nay trời xanh
Có dải mây trắng xung quanh mây vàng
Cơn gió mồ côi lang thang
Chớ trêu bẽ bàng phiêu dạt rừng hoang.





Wildeshausen tối 30.07.2013

2 nhận xét:


  1. Muốn cho mà chẳng thể cho
    Lỡ độ bến chờ sao chẳng thể nương
    Về đâu giữa ngã 3 đường
    Nhìn đâu chỉ thấy 4 phương mịt mùng.
    .......
    Có lẽ bài này anh viết cho người xưa nào vô tình gặp lại, thấy cảnh người mà thương. Em đọc và thấy vậy, không biết đúng sai.
    nhưng 4 câu này, sao mà thương . nhiều khi, thấy mình mù mịt vậy đó , chả biết mai này mình ra sao nữa.
    Bài này buồn quá anh ạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thế mới là cuộc đời mà Thùy ơi.

      Có một ngừoi con gái khá xinh đẹp thùy mị nết na đôi mắt đen dịu vợi tâm hồn sâu lắng chứa chất u hoài về một thủa xa xưa kém nhìu may mắn...

      Nàng hôm nay thành đạt biệt thự nhà lầu xe Mẹc E 240 cuộc sống vương giả nhưng đã một lần lỡ lầm lên đò qua sông có một đứa con gái,duy chỉ có con tim là lỗi nhịp lỡ làng xót xa cứ run lên khi gặp lại ngừoi xưa mà cả 2 không thể !
      Mối tình những ngày du học đời sinh viên với cây đàn ghi ta chế ngự bóp nghẹt con tim nàng...
      Chừ bây càng vương giả bao nhiu càng xót xa nhức nhối bấy nhiu...

      Đời là zậy hỏi biết làm seo chừ Thùy ơi ???

      Xóa