Trang

Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

Em zìa miệt thứ để sầu cho anh

EM ZÌA MIỆT THỨ
(Bruno)


Hàng dừa xỏa tóc bên sông
Vẫn cây cầu cũ xuôi dòng nước trôi
Tiền Giang bên lở bên bồi
Cảnh xưa người cũ mù khơi ngàn trùng.


Em zìa miệt thứ theo chồng
Giờ đây con bế con bồng trên tay
Bữa nay về lại chốn này
Buồn vương khóe mắt lệ cay tình buồn.


Chiều quê ngả bóng hoàng hôn

Bến sông ngày ấy mãi còn trong anh
Hàng dừa nước vẫn ngát xanh
Câu hò mái đẩy gập ghềnh sóng xô.


Ngàn năm vẫn đợi vẫn chờ
Lời hứa theo gió bây giờ nơi nao
Chỉ thấy bão tố thét gào
Em đi để lại biết bao là buồn.


Con tằm tới chết còn vương
Đời người dâu bể khôn lường mông lung
Tình như con nước xuôi dòng
Buồn vương trôi chảy đục trong tháng ngày.





Germany đêm 17.12.2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét