Trang

Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2017

Chú là Anh

CHÚ LÀ ANH
(Tình thơ Christian Luca)


Khi chới với em gọi chú là anh
Ngọt lịm đầu cành trái thị thơm vàng óng
Ánh mắt cầu xin sáng lên cháy bỏng
Hứa yêu thương chung thủy mãi trọn đời.



Nhếch miệng cười anh đã ngoài mấy mươi
Bão qua sông con thuyền tình lật úp
Ngược dòng đã mấy lần anh lặn ngụp
Chết hụt rồi quá rõ khỏi cần mơ.


12 năm lẻ bóng mãi hững hờ
Nơi xứ người anh một mình bươn trải
Nhìn mấy đứa con gái đẹp xinh anh hãi
Kép lòng mình đêm về chỉ làm thơ.


Một ngày kia anh cũng đâu ngờ
Mổ ruột thừa chỏng chơ trong bệnh viện
Cả tuần liền không một ai thăm viếng
Đời mà biết bao chuyện thể ngờ đâu.


Ngứa nghề xưa công binh lính bắc cầu
Dải ngân hà nối đôi bờ Ô Thước
Bức tranh đỏ phù xa sông chảy ngược
Thêu dệt cho mình chau chuốt những vần thơ.


Vẫn lại là câu: Ai có thể ngờ
Mình không thuộc về nhau vốn là vậy
Lời thề xưa: Em của ngày hôm qua ấy
Mây của trời giờ theo gió cuốn đi...




D-Germany 11-12-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét