Trang

Thứ Ba, 14 tháng 2, 2017

Sinnlos Valentine

SINNLOS VALENTINE
(Tình thơ - Bruno)


Cả chục năm sống độc thân
Tiền bạc rủng rẻng muôn phần tự do
Thôi thì đủ thứ tha hồ
Hô mưa gọi gió thích cho xin chiều.


 

Lắm đận khi đói treo niêu
Trái vụ túng thiếu cũng liều đếm đong
Ngậm sữa đang trổ đòng đòng
Lúa thì con gái mênh mông thẳng điền.


 

Lại nhắc lối cũ chợ phiên
Tiền tươi thóc thật cái liền xõng tay
Nhớ sao là nhớ những ngày
Ngẩn ngơ tiếc muối mắt cay ngậm ngùi.


 

Đang sáng bỗng nhiên tối thui
Mắt hiếc mắt xịt chừ đui hẳn rồi
Đời mà có giá cả thôi
Qua sông cá chuồi vào sóng buồn thay.


 

Valentine nhớ mãi ngày này
Cắn vành ngậm cỏ ớt cay phỏng mồm
Đắm đò bạc nghĩa vô ơn
Thói đời là vậy oán hờn ích chi.


 



D-Germany 14.02.2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét