Trang

Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2017

Nó nhớ nhà

NÓ NHỚ NHÀ
(Christian Luca)


Bữa nay ông Táo tết 23
Ôi nỗi nhớ nhà bóp nghẹn con tim
Đời người 7 nổi 3 chìm
Nó đâu có khác cánh chim lưng trời.



Cứ tưởng mẹ nó nói chơi
Sang Đức xong rồi mốt lại về quê
Bởi nên nó đâu có dè
Định cư ở Đức mất quê chắc rồi.


2 năm cái vèo vụt trôi
Bây giờ nó đã thành người Germany
Ăn toàn bơ sữa bánh mỳ
Nói đặc tiếng Đức mỗi khi ra đường.


Nhìn mẹ nó lại càng thương
Sanh xong em bé dễ thường nở ra
Em nó tên gọi: -Luca
4 tháng biết lẫy đúng là sữa tây.


Ba nó xám ngoét mặt mày
Mải mê cày cuốc rõ hay khác người
Tận khuya mới về nhà thôi
Chửa thấy mặt trời sáng lại nhào đi.


Ở Đức chả biết được gì
Mùa đông tuyết trắng một khi quá trời
Suốt ngày núp trong nhà thôi
Buồn như trấu cắn cuộc đời đi tây.


Năm hết tết đến mắt cay
Nó nhớ những ngày còn ở Vietnam
Cậu mợ anh chị họ hàng
Tha hồ vui nhộn dọc ngang rỡn cười.


Nhớ lắm: -Tân Phước Khánh quê ơi
Chừ cách xa vời cuối nẻo trời xa
Vời vợi hình bóng quê nhà
Tết nay 2 tết nó xa quê rồi.




D-Germany 21-01-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét