ĐÓA CÚC TIÊN
(Tặng Bx Diêm Cúc ngàn lần iu thương)
*****
Diêm Cúc ui
*****
- Anh Tuấn nè
*****
2 tháng sau - Tân sơn Nhất...Diêm Cúc tiễn tôi ra phi trường.
Máy bay đã ổn định độ cao hướng thẳng đích Germany lao tới. Ngoài xa kia xa xa phía dưới cánh máy bay,những đám mây màu cánh vạc nối đuôi nhau chạy dài giật lùi...Tiếng động cơ đều đều của máy bay như đang reo vào lòng tôi một nỗi buồn mênh mang khó tả khôn nguôi.
Tôi thương con đường về còn lẻ loi.
Germany 13h05 chiều 10/03/2011
(Tặng Bx Diêm Cúc ngàn lần iu thương)
Diêm Cúc bây giờ ngồi trước mặt tôi,nàng dùng ngón tay chấm những giọt nước li ti trên thành ly rồi vẽ nguệch ngoạc xuống bàn những đường ngang dọc...vô nghĩa.
Trông nàng có vẻ mắc cỡ và hình như chưa lần nào dám...nhìn thẳng vào mắt tôi.
Hai đứa quen nhau tuy chưa thật lâu nhưng tình cảm cũng đã tới mức vô cùng thắm thiết và chín mùi nên tôi mới bay từ Germany về Saigon trong những ngày đầu xuân 2010 để có buổi gặp gỡ để đời này.
Nói là lần đầu tiên diện kiến thì cũng không đúng lắm bởi vì,tôi đã nhìn thấy nàng qua hình ảnh tại Webcam rồi. Gương mặt tròn vô cùng xinh đẹp nhân hậu, đôi mắt cửa sổ tâm hồn đen long lanh sáng ngời, chiếc răng khểnh, đặc biệt là giọng nói Saigon vô cùng ấm áp dễ thương đã để lại những ấn tượng vô cùng sâu sắc trong tôi.
*****
Diêm Cúc ui
- Dạ
- Sao em làm thinh hoài vậy ?
Diêm Cúc cười bẽn lẽn làm tôi chơi vơi:
- Biết nói gì bây giờ, anh ?
- Bình thường em đâu có ít lời và thích ăn hiếp anh lắm mà !
Diêm Cúc bật cười:
- Hi hi...đâu có, chỉ có anh là thấy em hiền nên toàn ăn hiếp thui hà.
Tôi được nước lấn tới :
- Ừ, nãy giờ thấy em hiền thiệt, nhưng chắc là em đang... giả nai phải không ?
- Ấy chết, không có đâu, tại gặp anh lần đầu nên em hơi... run ạ.
- Trông anh có giống xã hội đen lắm không ?
Diêm Cúc nghiêng đầu nhìn tôi:
- Cũng khá giống đó, nhất là cái cặp mắt kiếng đen kia, ai biết đằng sau đó anh đang nhìn và nghĩ gì !
- Em muốn biết anh đang nghĩ gì không ?
- Dạ có
- Thì anh đang...say đắm nhìn em và nghĩ về em nè ...
- Hihi...cái miệng của anh nhẻo kẹo hà, lúc nào cũng xạo được.
- Diêm Cúc nè
- Dạ ?
- Nhìn thẳng anh coi !
- Chi vậy ?
- Anh muốn nhìn thấy ánh mắt của em
- Mắt em đâu có...bị gì ?
Diêm Cúc từ từ ngẩng mặt lên, ôi ánh mắt mơ màng trong như hồ thu sao mà diễm lệ và đáng yêu đến thế. Tôi như hụt hơi chới với ngã xuống chìm sâu nơi đáy mắt nàng, muốn được là nấm mộ sâu ngủ ngoan ngàn đời không muốn dậy...
*****
- Anh Tuấn nè
Gì cơ em
- Anh thấy em thế nào ?
- Dễ thương hơn anh tưởng
- Thiệt hả ?
- Thiệt
- Vậy...anh có...thương em không ?
- Có,thương như thương ...
- Thương như thương ai ? Đừng nói thương như thương em gái anh, em hổng chịu đâu hà !
- Không phải, anh định nói là thương em như thương...
- Xí,thấy ghét, chọc quê người ta hoài...Hổng thèm chơi với anh nữa.
Tôi rụt rè nắm lấy bàn tay Diêm Cúc để chợt thấy đôi má nàng chín hồng rực dưới ánh đèn.
- Anh cám ơn em
- Sao tự nhiên cám ơn vậy ?
- Thì tại anh cảm thấy vui vẻ lắm... khi gặp em, người mà anh nghĩ anh chỉ có thể gặp gỡ trong giấc mộng thôi
Diêm Cúc xúc động:
- Gặp anh, em cũng vui lắm...cám ơn anh nhá
- Em nè, nãy giờ em vẽ gì trên mặt bàn hoài vậy ?
- Thì em đang vẽ cái ổ nhền nhện để nhốt anh trong đó mà...hihi...
- Ừ,nhốt anh đi, đừng bao giờ thả ra, anh tình nguyện chết trong tay em
- Sao anh...khờ vậy ?
- Thì yêu là...mù quáng mà em
- Trời đất anh nói y như tiểu thuyết vậy ?
Tôi không trả lời vì tôi biết Diêm Cúc đã tìm thấy câu trả lời trong ánh mắt của tôi rồi.
*****
2 tháng sau - Tân sơn Nhất...Diêm Cúc tiễn tôi ra phi trường.
Phút chia ly nào cũng bịn rịn...mắt nàng đỏ hoe hình như có hạt bụi nào vương vào mắt. Tôi khôn ngoan giấu đôi mắt mình đằng sau cặp mắt kính đen vì...đôi mắt tôi cũng đỏ hoe, đâu có khác gì nàng.
Trước khi vào phòng làm thủ tục xuất cảnh, lần cuối cùng tôi dắt tay Diêm Cúc ra chỗ vắng kéo lại ghì thật chặt và hôn lên đôi môi chín mọng đỏ như trái bồ quân của nàng.
Diêm Cúc nhắm vội mắt,những giọt nước mắt cứ trào ra khiến trái tim tôi run bần bật hối hả đập những nhịp rối bời của chàng Tân lang lần đầu tiên sau ngày cưới xa Tân nương yêu thương của mình.
Máy bay đã ổn định độ cao hướng thẳng đích Germany lao tới. Ngoài xa kia xa xa phía dưới cánh máy bay,những đám mây màu cánh vạc nối đuôi nhau chạy dài giật lùi...Tiếng động cơ đều đều của máy bay như đang reo vào lòng tôi một nỗi buồn mênh mang khó tả khôn nguôi.
Tôi thương con đường về còn lẻ loi.
Germany 13h05 chiều 10/03/2011
Chúc mừng anh sỡ hữu đóa Cúc Tiên tuyệt vời nhé!
Trả lờiXóaChúc Cúc Tiên của anh mãi mãi xinh đẹp và khỏe vui bên anh đến răng long đầu bạc.
Chúc mừng chúc mừng!
Ui...
XóaCám ơn bạn nhìu và nhìu nha...
Bru rất vui và vui,vui lắm..