Trang

Thứ Tư, 30 tháng 6, 2010

Tiên nữ Vương Cúc

TIÊN NỮ VƯƠNG CÚC
(Bruno & Kimmy)


Tiên Cúc con út Ngọc hoàng
Lấy chồng hạ giới Tràng An trai hiền
Có bầu tiểu Hoàng tử Cúc Tiên
Bởi mang phép lạ xuống miền trần gian.


Hổng dè phép thuật...bất an
Chẳng có linh nghiệm thể mang ra xài
Thiên chức làm mẹ như ai
Mười ngày chín tháng nghén hoài mới sanh.


Cũng ăn dở thèm me chanh
Cũng bị con đạp tanh bành te tua
Cũng vật vã cũng đổ thừa
Cũng như thời tiết nắng mưa quạu chồng.


Nàng ơi hạ giới sướng không
Có hơn các chị lấy chồng thiên cung ?
Phu thê giao bái tương phùng
Thì thôi ráng chịu chớ mong khác gì !


Trong nàng ngọc thể Hoàng Nhi
Bầu to chồng muốn một khi mang giùm
Ngọc Hoàng quý rể phán luôn
Bruno chớ dại chớ buồn mần chi.


Thiên chức làm mẹ...như ri
Phép trời cha đã một khi an bài
Đừng quýnh quáng...chớ thở dài
Nghén thai khó chịu chỉ vài trống canh.


Dăm ba tháng nữa sẽ sanh
Tự nhiên khắc hết thèm chanh...quạu chồng
Con gái ta lại như không
Biết đâu nó chẳng ép chồng...sanh thêm ?


Hai con ghi nhớ chớ quên
Hôm nay như rứa là hên lém rùi
Kẻ dưới đất...đứa trên trời
Ta thương mới ghép cuộc đời như nay.


Vợ ui có biết có hay
Chồng thương vợ nhứt trái đất này đó nghen
Ráng chút xíu nữa được hem?
Cha con anh cám ơn em suốt đời.




Germany 10h30 trưa 30/06/2010

Thứ Hai, 28 tháng 6, 2010

Cưng ui có ngoan ?

CƯNG UI CÓ NGOAN ?
(Bảo Bảo)


Mẹ vừa mới gọi điện sang
Mét Cưng chẳng biết ngó ngàng đến ai
Đùa rỡn chọc phá nghịch hoài
Làm mẹ nhăn nhó sớm mai tới giờ.


Công ty bao việc đang chờ
Khách hàng tíu tít bơ phờ chân tay
Vậy mà Cưng chẳng có hay
Không chịu đi ngủ mặt dày khơi khơi.


Ba buồn hết sức Cưng ơi
Tối hổng xoa bụng hỏi cười nữa không
Vườn xoài du lịch người đông
Cuối tuần chẳng lẽ Cưng không muốn cùng.


Ba mẹ sẽ rất vui mừng
Cưng nhé ngoan ngoãn con cưng cháu trời
Nếu còn đạp mẹ không cười
Ba sẽ dét đít tơi bời...te tua
Cưng ơi có sợ hay chưa ?




Germany chiều 28/06/2010

Thứ Bảy, 26 tháng 6, 2010

Con trời cháu tiên

CON TRỜI CHÁU TIÊN
(Bài số: 105)


Mẹ con: Tiên Cúc giáng trần
Thương cha hạ giới lần chần...hồi thiên
Cả hai quỳ trước cửa thiền
Phật thương cho tặng cháu tiên con về.


Thỏa lòng mong ước phu thê
Cửa nhà vàng rực bốn bề Cúc Tiên
Sâm banh sấm nổ vang rền
Bảo Nhi sao thấy wá hên con àh.


Nhà mình hai nước cách xa
Trái tim ba để ở nhà cho con
Giữ yên trời đất vuông tròn
Ba mẹ sung sướng có con trong đời.


Con iu con cháu của trời
Lớn nhanh con nhé bạn chơi đang chờ
Nhà mình Tân Phước Khánh như mơ
Quê mẹ Tiên Cúc rực cờ...vàng hoa.




Germany 12h30 trưa 26/06/2010

Thứ Sáu, 25 tháng 6, 2010

Dấu iu cưng iu của ba ơi ?

DẤU YÊU CƯNG CỦA BA ƠI
(Bruno)


Dấu yêu bé bỏng của ba
Nhìn coi thấy ghét không hà cưng ui
Làm tim ba lịm mất rùi
Suốt đêm không ngủ mèng ui...nhớ nhiều.


Coi bộ giống má kiêu kiêu...!
Hối ba về với dấu yêu không hà
Tối ngày xoa bụng mama
Mát xoa thiệt đã có mà sướng run.


Dấu yêu con ráng ngoan hơn
Đừng làm đau mẹ dỗi hờn không đâu
Rốt cuộc khổ cái...đầu tầu
Xình xịch nhả khói chừng lâu...ho à.


Dấu yêu thương nhứt của ba
Con làm ba cuống kê cà chân tay
Chẳng làm được cái gì hay
Khiến ba hoài nhớ suốt ngày con thôi.


Nhà mình trọn vẹn đất trời
Giờ đây chỉ thấy tiếng cười giòn tan
Hạnh phúc sung sướng ngập tràn
Dấu yêu con nhá...ráng ngoan Ba về.




Germany 15h15 chiều 25/06/2010

Thứ Tư, 23 tháng 6, 2010

Trong bầu con ngủ cho ngoan

TRONG BẦU CON NGỦ CHO NGOAN
(Bruno)


Hai ngày ba bận khách hàng
Chẳng kịp mở mắt ngó ngàng được con
Nhớ thương ruột thắt héo hon
Sáng nay mẹ biểu tối con khóc nhiều.


Thiên thần cưng của ba yêu
Trong BẦU ngoan nhá mẹ chiều ba cưng
Bình minh mỗi sáng thêm mừng
Cuộc sống tươi đẹp cục cưng đang chờ.


Nhà mình giờ đẹp như mơ
Hạnh phúc yên ấm mong chờ là đây
Ngủ ngoan con nhá cho say
Hết giờ ngơi việc tối nay ba về.


Bắt được con trắm con trê
Túm cổ lôi về cho cái ngủ ăn...
Bao nhiêu vất vả nhọc nhằn
Lên rừng xuống biển khó khăn...ba cười
Ngủ ngoan con của ba ơi.




Borna 13h30 trưa 23/06/2010

Thứ Tư, 16 tháng 6, 2010

Thương vợ

THƯƠNG VỢ
( Bruno)


Chồng nằm cho vợ bước qua
Người ta nói rứa là chồng nghén thay
Vợ yêu nhăn nhó mặt mày
Biếng ăn ói mửa chồng nay mất hồn.


Xót thương vợ...muốn chết luôn
Chỉ mong vợ khỏe hết buồn nhiều may
Bầu mang chín tháng mười ngày
Ước sao có thể chồng thay vợ liền.


Vợ yêu của chồng...Cúc Tiên
Thảo thơm đức độ lành hiền chỉ chăm
Chồng ráng hết sức siêng năng
Am tâm vợ chớ lăn tăn điều gì.


Đời mình đẹp nhứt một khi
Yêu thương hạnh phúc cùng đi một đường
Gánh vác san sẻ yêu thương
Buồn vui khổ cực nhịn nhường sớt chia.


Một hai tháng nữa chồng dzìa
Săn sóc chăm vợ sớm khuya tận tường
Giặt giũ cơm nuớc tinh tươm
Tối đến xoa bụng...vợ nhường chồng dzui.




Germany 22h25 khuya 16/06/2010

Thứ Ba, 15 tháng 6, 2010

Vợ ốm


VỢ ỐM
(Tặng vợ yêu thương của chồng một chuyện hài vui mong nhận được những nụ cười của vợ )

Em đau hay sao mà ho suốt đêm vậy ?
Diêm Cúc quay mình sang bên kia không trả lời.
- Em đau hả ?
Diêm Cúc kéo chăn trùm kín đầu, nước mắt rưng rưng, từng giọt, từng giọt lăn xuống má,nàng thò tay ra khỏi chăn với hộp giấy Tempo để ở cái bàn sát bên đầu giường cho vào trong hỷ mũi và lặng im, chẳng đếm xỉa đến câu hỏi của chồng, nằm một lúc, bước xuống giường lạnh lùng vào phòng tắm lấy thuốc uống rồi lại lên giường nằm, kéo chăn phủ kín đầu.


Em đau thật à?
Diêm Cúc gắt lên từ trong chăn:
- Hỏi vậy mà cũng hỏi được,còn câu nào hay hơn nữa không ?
Tôi ngạc nhiên kêu lên:
- Ủa, sao vậy?
Vẫn cái chăn trùm kín đầu, nàng nói vọng ra:
- Trăng sao gì, mắc mớ gì đến anh mà hỏi ?
 - Sao lại không mắc mớ, em đau thì anh phải quan tâm chứ, hỏi có vậy mà cũng cằn nhằn, người gì mà khó chịu .
Nàng tức tối hất cái chăn sang một bên, vừa lấy giấy lau nước mắt vừa nói:
- Ai mượn anh hỏi ? Mấy hôm nay anh biết người ta đau nhưng cứ lờ đi, anh cứ tỉnh như không, cứ làm như nhà này không có em hiện diện...chắc tại đêm qua em ho, em sổ mũi suốt đêm làm anh mất ngủ nên anh mới để ý chứ gì...em có chết anh cũng đâu có biết.
Tôi vội vàng phân bua:
 - Em nói quá, em đau sao lại không biết, chỉ tại chưa kịp hỏi thôi, em không nhớ kỳ trước em đau anh đã nấu cháo cho em sao? Lúc đó anh đâu có thấy em cằn nhằn như bây giờ.
 - Nói đến nồi cháo của anh mà vãi cả linh hồn, em đâu có ngờ cái tài săn sóc người bệnh của anh nó khéo léo đến như vậy. Bị đau nằm chờ cả buổi để được ăn miếng cháo của chồng nấu, hổng dè vừa mới đưa muỗng lên thử đã phỏng cả môi vì mặn. Anh đem hết muối ở Kaufhale về bỏ vào nồi cháo cho em ăn để em lên tăng-xông chết sớm chứ gì ? Anh cố tình hại em, anh cố tình đầu độc em, em làm gì không nên không phải cứ việc nói ra...à hay là anh muốn có tự do? Nếu vậy cứ việc nói, em cho anh toại nguyện, đâu cần chờ lúc em đau để đối xử tệ với em như vậy? Hôm ấy em có dám đụng đến chén cháo của anh đâu mà kể công với em. Đang đau muốn chết mà cũng phải lết xuống bếp nấu mì gói ăn để uống thuốc...anh muốn em chết sớm cho rảnh nợ có phải không?


Tôi cười và ghé xuống nằm sát bên cạn nàng vừa đùa, vừa dỗ dành:
- Nói bậy không à, làm sao anh lại muốn em chết chứ? Em chết anh ở với ai ?
Diêm Cúc hờn mát:
 - Thiếu gì người đang chờ anh, có con gà mái tơ ở Đồng nai đang chờ anh đó, về nhanh đi mà kiếm kẻo nó chạy mất,có cần em mua vé máy bay cho nữa không ? em đâu có là cái thá gì đối với anh, vì thế em đau, anh đâu có thèm quan tâm, sống chết mặc em mà...
 + Sao lại không quan tâm, không lo cho em ? Không lo mà hôm ấy anh tình nguyện nấu cho em hả? Chỉ tại hôm ấy anh vô ý không nếm trước, nồi cháo mới mặn có chút xíu mà em cũng nhắc đi nhắc lại hoài, anh không ngờ em lại nhớ dai như vậy. Hôm ấy anh định đổ đi nấu nồi khác nhưng em đâu có chịu, vậy mà bây giờ gán ghép anh nào là muốn đầu độc, muốn em chết sớm...những cái tốt của anh chẳng bao giờ nghe nhắc đến, chỉ thấy em nhắc những cái không đâu vào đâu à. Hôm ấy anh đâu có thấy em nói gì ? Vậy mà hôm nay nghe em diễn giải cái nồi cháo đó anh cảm thấy mình đáng tội " Cẩu đầu trảm " chứ chẳng rỡn !
 - Ghét anh quá hà !...Hôm ấy tại người ta đau, vả lại thấy chén cháo của anh là hết cả ý thì còn đâu mà nói được. Nhưng anh cũng không cần phải phân bua với em làm gì, anh đối xử với em ra sao em biết mà, chỉ có người ngoài là bị anh bịt mắt thôi, ở trong chăn mới biết chăn có rận,con nào con nấy to bự có ai biết cho đâu...Thiên hạ không biết cứ tưởng là em có phước được chồng cưng chiều lắm không bằng.
Nàng ngừng lại lấy giấy lau nước mắt rồi tiếp:
 - Anh tưởng em không nói là không có chuyện gì xảy ra hả? Không nói đâu có nghĩa là em quên, chỉ tại anh nhắc đến nên em mới nói thôi...à, hay là hôm nấu cháo cho em, anh mơ tưởng đến con gà mái tơ chân chì kia ở Đồng nai...chắc là nhớ ngày xưa cũng xúc cháo từng thìa cho nó...nên mới lơ đễnh bỏ đầy muối vào nồi chứ gì?


Diêm Cúc tủi thân...
Những giọt nước mắt nàng cứ thi nhau chảy dài trên má, hộp Taschentuch cứ vơi dần nên những tờ giấy vừa lau xong quăng xuống nền nhà cứ như bươm bướm đậu chắc là muốn để chồng nhìn ngứa mắt cho bõ ghét...

 + Trời ạ,em đau mà sao nói nhiều thế ? Em nhìn xem, trong phòng toàn là giấy lau của em, có cần anh lấy hộp khác cho em không? Mấy hôm nay giấy Sonderangebot rẻ lắm...em nói cứ như thật ! Nàng sừng sộ như con mèo gầm gừ sẵn sàng dương nanh vuốt ra để cào:
 - Sao lại không thật ? Bộ em bịa ra cho anh hả ? Sự thật bao giờ cũng phũ phàng, cũng khó nghe cả,nhưng anh đừng có hòng đùa, em không có cười đâu, không phải những lúc anh làm sai rồi cứ giả lả là xong chuyện. Ngày xưa khi mới đến với nhau, sao anh chiều chuộng vợ anh đến thế? Người ta chỉ mới chỉ giả bộ húng hắng một tý làm duyên,vậy mà anh đã quýnh lên rồi ! Còn bây giờ anh đâu có coi em ra gì,em đau thế nào anh cũng mặc, em có chết anh cũng chẳng màng...Đàn ông các anh thật toàn những người vô tình bạc bẽo...

 + Em hay giận quá, đúng là hay hờn, hèn chi trước khi đưa em sang đây, Các anh các chị nhất là chị Ba, anh Tư cứ dặn đi dặn lại là em hay hờn mát lắm, anh ráng mà chiều. Vậy mà cứ bị giận lên, giận xuống hoài...nhưng nói gì thì nói, em đau thì em cũng phải nói chứ, em thấy bác sĩ còn phải hỏi bệnh nhân đau ở đâu? Đau thế nào? Huống gì anh. Em không nói làm sao anh biết, phải chi em nói mà anh không quan tâm thì em mới trách anh được, phải không?
Diêm Cúc hứ một tiếng dài rồi trả lời:
 - Nói như anh thì nói làm gì? Vậy mới biết là người ta có thương mình hay không? Đâu phải việc gì cũng nói ra, như vậy đâu còn ý nghĩa...không nói với anh nữa, anh làm ơn nằm xích  ra ngoài đi để em yên...đêm nay anh ra phòng khách mà ngủ kẻo không em lại làm mất giấc ngủ vàng ngọc của anh...
Tôi vôi kéo vai nàng năn nỉ:
- Thôi mà, anh biết rồi, để anh cạo gió cho em mau hết bịnh.
Diêm Cúc vội vàng hất tay tôi, nằm lui ra xa:
- Khỏi cần, đừng đụng đến em,cám ơn lòng tốt của anh,em không cần anh lo nữa...người ta đau cái gì cũng đòi cạo gió,rõ vô duyên, em dư sức biết mánh của anh lắm mà...chỉ chờ nước đục thả câu thôi.
+ Em sao kỳ cục dzậy,đúng là nắng không ưa,mưa không chịu,đàng nào cũng nói được,không biết sao cho vừa lòng...chỉ giỏi suy bụng ta ra bụng người.
 - Anh làm như anh tử tế lắm không bằng, em nhớ lúc mới đón em qua đây mỗi lần đi phố, băng qua đường,anh nắm chặt tay em, kéo em đi sát vào anh làm tay em đau điếng phải kêu lên, anh còn xuýt xoa phân bua nói sợ em bị xe đụng...phải mà,bây giờ hai đứa có về Saigon đi phố băng qua đường,chắc anh đẩy em đi trước để xe có đụng,thì đụng trúng em chứ gì ? không ngờ lòng dạ anh lại dã man như vậy.


Trời  phật vợ yêu vợ quý của anh.
Thật đúng là đàn bà khéo tưởng tượng, có bé xé ra to, chỉ có vậy mà cũng cằn nhằn, may là em đau, chứ không thì chắc là anh chết...
Diêm Cúc đay nghiến:
- Ồ, vậy ra anh muốn em đau phải không? Biết mà,anh mà thương yêu gì em ? Bây giờ anh chán chê rồi chứ gì? Vả lại em đâu dám cằn nhằn anh,em là cái thá gì mà dám cơ chứ...nhưng mà em cũng phải nói để anh nhớ lại xem em nói có đúng hay thêm bớt cho anh?...người ta đau, anh giả lơ như không biết, còn anh đau, đâu đợi anh lên tiếng, anh làm như chỉ có anh là biết đau, còn thiên hạ mình đồng da sắt cả, không được đau, được ốm. Anh đau một tí anh kêu ầm lên, làm như sắp chết đến nơi khiến người ta hết hồn săn sóc anh từng li, từng tí, cơm bưng nước rót, thuốc đưa đến tận miệng ? Đó, anh xem anh đối với em có được một phần mười như em đối với anh không?
Vừa nói,nàng vừa thút thít nằm lại xuống giường kéo chăn chùm kín đầu, không quên nói vọng ra:
- Em mệt rồi,không thèm nói với anh nữa, anh đi ra cho em nằm.
+ Thôi được rồi vợ yêu nhứt thế gian của anh ui,để anh xuống bếp nấu cháo thịt cho gừng vào để em ăn cho mau giã cảm,bảo đảm với em lần này sẽ vô cùng Lecher ngon lém...chưa vô  khỏi miệng đã lọt xuống nằm gọn trong Bao tử rồi kìa !
Nàng vẫn còn hờn mát:
Hổng cần...ai thèm ăn mà đòi bày đặt nấu với chả nướng !




Germany 01h15 nửa đêm về sáng 15/06/2010

Thứ Hai, 14 tháng 6, 2010

Lạy Phật 4 phương

LẠY PHẬT 4 PHƯƠNG
(Bài số: 100)


Vợ yêu mệt nghỉ ở nhà
Bên này chồng cứ đi ra đi vào
Suốt đêm chẳng ngủ được nào
Thương vợ ruột thắt gan bào xót xa.


Cầu trời khấn phật những là
Qua cơn hoạn nạn cửa nhà yên vui
Chúng con cay đắng lắm rồi
Mới thôi giờ được phật ơi nỡ nào.


Phật Tổ Bồ Tát  trên cao
Sáng danh phật pháp cứu bao kiếp người
Chúng con lương thiện sống đời
Một lòng tâm niệm phật nơi tim mình.


Cầu xin phổ độ chúng sinh
Vợ con vui khỏe an bình thảnh thơi
Một lòng thờ phật dâng lời
Trăm lạy ngàn vái khắp nơi con quỳ.




Germany 02h30 đêm về sáng 14/06/2010

Chủ Nhật, 13 tháng 6, 2010

Nhớ lúc còn ở nhà với vợ

NHỚ LÚC CÒN Ở NHÀ VỚI VỢ
(Bruno)


Trống choai đạp mái gáy ban trưa
Hàng xóm bên kia tiếng ầu ơ
Con nít ú tim đùa trước cửa
Chói chang nắng lửa nhớ cơn mưa.


Một mình nhà rộng quá hóa thừa
Như gà láo ngáo ngủ lơ mơ
Ngoài hiên thơm thoảng mùi trái chín
Cây ổi trước nhà vàng nắng thưa.


Vợ ở công ty lo chồng buồn
Điện thoại chút xíu lại réo luôn
Thân trai vai rộng mười hai tấc
Chẳng biết làm chi mỗi đuổi gà !


Chiều xuống vợ về sướng tẹt ga
Ôm eo Attila lướt phố là nhà
Cafe hóng mát bờ sông vắng
Hôn trộm lén nhìm...ngộ quá ha ?


Vợ chồng thằng chả kỳ thấy... Pà
Trẻ không thật trẻ lại chẳng già
Hoài rỡn chọc nhau cười nắc nẻ
Tây với chả tầu...ngộ quá ta ??? "




Germany12h45 trưa 13/06/2010

Thứ Sáu, 11 tháng 6, 2010

World cup 2010 in south Africa

WORLD CUP 2010 IN SOUTH AFRICA
(Bruno)


Đời ta bao lắm cái nghiền
Nghiền con,nghiền vợ,nghiền tiền...nghiền đá banh !
Khéo không mất sạch sành sanh
Vì nghiền tay trắng...bạn anh thằng "Bần" !


Sợ lém nên cứ phân vân
Làm sao cho vẹn kẻo thân tội đời ?
Cúc Tiên con gái của Trời
Vợ là Thánh Nữ mèng ơi chít àh.


Bấy lâu chồng vợ hai ta
Nu na nu nống...chiều tà...ôm nhau
Chừ bây World cúp mới đau
Làm sao không bỏ trước sau trận nào ?


Thương chồng Tiên Cúc...hiền sao !!!
Shopping mặc sức lẽ nào vợ chê ?
Bạn bè vợ cứ rủ rê
Tụ tập dzui dzẻ đuề huề vợ nghen.


Đàn ông bóng đá kệ heng ?
Mặc sức hò hét peng peng...ầm trời
Chồng em tội lém Tiên Cúc ơi
Ngoảnh mặt cho hắn đổi đời...vài hôm !




Germany 13h30 tức 150 phút trước giờ khai mạc world cup

Thứ Ba, 8 tháng 6, 2010

Phu & Thê

PHU & THÊ
(Bruno & Kimmy)


Anh cũng không thể lý giải được tại sao ?
Lại yêu thương và nhớ em nhiều đến thế
Khắp mọi nơi đâu đâu cũng thể
Thấy em nhìn anh luôn mỉm miệng cười.


Em đẹp xinh thảo thơm yêu lắm...nhất trên đời
Mình xa nhau cũng như bao cặp vợ chồng khác
Đến với nhau anh đã hoàn toàn lột xác
Có phải chăng bởi nên cứ chơi vơi ngây ngất đến lịm người ?


Nàng Cúc Tiên vợ xinh đẹp yêu quý nhất đời của anh ơi
Đã là vợ chồng rồi mà sao giống như phải lòng nhau thế nhỉ ?
Cháy bỏng khát khao đam mê cuồng si đến... thế !
Ông tơ bà nguyệt đã buộc ta từ muôn kiếp bao đời !


Anh thương em nhớ con mình trong bầu đến ngơ ngẩn em ơi
Gởi lại con tim anh...hai mẹ con em giữ bên người
Để bếp nhà mình luôn đỏ lửa những tiếng cười
Rực cháy lên niềm tin yêu thủy chung bất diệt.


Con bé bỏng yêu thương của ba ơi ba nhớ con da diết
Mẹ yêu đó ba đây vui sướng biết nhường nào
Đang ngất ngây như mơ bay đến tận những vì sao
Của những khát vọng hoài bão ước mơ ngàn đời kết lại.


Giờ nhà mình tạm thời còn một chốn đôi nơi...lòng ba tê tái
Thương mẹ thương con...ba cố ráng hết mình
Hạnh phúc cây đời trái ngọt nắng sớm bình minh
Và bầu trời rộng mở bao la chờ ta phía trước.




Deutschland 14h30 ngày 08/06/2010

Chủ Nhật, 6 tháng 6, 2010

Cúc Tiên nàng ơi

CÚC TIÊN NÀNG ƠI
(Bruno)


Môi thơm má thắm tóc mềm
Vợ cho chồng hết bao niềm ước mơ
Không vợ trăng khuất mây mờ
Diều không nương gió thuyền vô bến nào ?


Xa nhau ruột thắt gan bào
Vắng vợ chồng cực lao đao khốn cùng
Nhớ vợ khóe mắt rưng rưng
Mong ngày tao ngộ sớm cùng sánh đôi.


Yêu thương gởi gió mây trời
Đêm nay về tới bên người vợ yêu
Chồng thương vợ biết bao nhiêu
Vợ con vui khỏe là điều chồng mong.


Trời tây dù có...đói lòng
Vợ dặn chồng chẳng dám không nhớ lời
Vợ anh Tiên Cúc trên trời
Chắc đã thấy rõ những lời ruột gan ?




Deutschland 23h00 đêm 06/06/2010

Thứ Năm, 3 tháng 6, 2010

Nhớ vợ nàng Cúc Tiên

NHỚ VỢ NÀNG CÚC TIÊN
(Bruno)


Đêm nay thèm lắm nụ hôn
Không gian nín lặng nhạc hồn đứt giây
Nhớ lưng em tội bàn tay
Nhớ làn da mịn anh đầy đọa anh.


Thoảng trong hương bưởi hương chanh
Suối mây tóc cuốn hồn anh một trời
Chơi vơi nghiêng ngả vực đời
Một vòng tay chặt lả lơi khát thèm.


Đêm nay lại vẫn bao đêm
Ước mong được uống môi mềm vợ thôi
Cúc Tiên ngự ở trên trời
Để chồng hạ giới chơi vơi phong cuồng.


Trời khuya thánh thót mưa tuôn
Anh ngồi anh đếm giọt buồn sầu rơi
Cúc Tiên vợ của anh ơi
Ngàn năm duyên kiếp một trời nợ nhau.




Germany 22h30 khuya 03/06/2010